Đôi khi người bỏ ta đi
Như giòng sông nhỏ chảy về đại dương
Đôi khi nắng dậy ửng hồng
Tình nghe len lén rót về từ mười phương
Đôi khi lòng chợt tái tê
Ngàn sao rơi rụng đêm đen bốn bề
Một đời bao lúc bình yên
Mà sao hoang vắng mênh mông kiếp người
Bốn mùa thác lũ trôi đi
Cuộc dâu biển đổi chia ly mấy lần
Lòng trần mấy ngã phân vân
Ai tri âm nhỉ? Lòng thầm hỏi ai?
Đôi khi thèm khát cơn say
Quên đi cuộc mộng bi thương ôm đầy
Đôi khi lòng tưởng Ngọc Hoàng
Trong mơ chợt thấy thiên đường trần gian
Đôi khi người bỏ ta đi
Như giòng sông nhỏ chảy về đại dương
Đôi khi nắng dậy ửng hồng
Tình nghe len lén rót về từ mười phương
Đôi khi lòng chợt tái tê
Ngàn sao rơi rụng đêm đen bốn bề
Một đời bao lúc bình yên
Mà sao hoang vắng mênh mông kiếp người
Đôi khi thực mộng chứa chan
Tỉnh ra bỡ ngỡ tình trần là mơ